Trường THCS Phi Tô
Số điện thoại: 0633689222; email: c2phito.lamha@lamdong.edu.vn

Thông báo!

Tải mẫu tổng hợp phổ cập các thôn 2013. Tải về tại đây.

21/11/12

Thầy cô ơi, xin đừng hạ hạnh kiểm chỉ vì lỗi nhỏ


(sưu tầm từ VnExpress.net)

Thưa thầy cô, chúng con còn nhỏ lắm, cái tuổi 13-14 này chưa gọi là có ý thức như người trưởng thành. Mới tuần vừa qua, hội cha mẹ học sinh lớp con có chuẩn bị quà nhỏ kính tặng thầy cô. Biết là chúng con ưa phát biểu linh tinh, nên căn dặn khi lên tặng quà phải giữ trật tự, nghiêm túc, vì đây chỉ là món quà tinh thần, và món quà không quan trọng bằng cách tặng.
        Hôm đó, con cùng các bạn giữ yên lặng, tuy nhiên có một bạn nói: "Cô ơi, quà to lắm đó", thế là cô giận, không nhận mà trả lại; báo hại cả lớp buồn hiu, và quay qua trách bạn ấy. Nhưng trách thế nào được khi chúng con còn nhỏ lắm. Tự dưng, con suy nghĩ quẩn như thế này: ba mẹ con là nông dân, thế mà còn căn dặn con cái mình không được làm cho thầy cô buồn khi lớp tặng quà, vậy mà cô của con không làm điều đó. Con ước chi thời gian quay ngược lại, để con dặn bạn trước, hoặc để cô nhận quà, và cô dạy cho bạn cùng lớp con những điều hay lẽ phải như ba mẹ con vậy.
      Con biết là cuộc sống thời nay không dễ dàng gì, ba mẹ con cũng vậy, phải làm việc vất vả từ sáng đến tận khuya, và con chắc chắn thầy cô cũng phải vậy. Vất vả để tìm thu nhập cho gia đình, nhưng con vẫn ước ao có những lúc thời gian dừng lại, dừng đúng thời điểm mà con và bạn quậy phá, để thầy cô có đủ thời gian dạy những điều hay lẽ phải cho chúng con. Chúng con rất cần những giây phút đó.
     Chuyện kể rằng, có một tiết học cô giáo dạy môn Văn cũng giận lớp con, bởi có một việc xảy ra quá đột ngột. Lúc ấy, khi cô giảng bài, có một bạn la lên "Cô ơi, nhân vật đó vài ngày sau mới chết, chứ không phải ngay sau đó đâu ạ". Cô cho rằng bạn đó vô lễ! Thì ra, bạn đó đọc trong sách thấy rằng "vài ngày sau", còn khi cô giảng "ngay sau đó". Bạn ấy không nên có sự hiểu sai, không nên la lên khi cô giảng bài, rất nhiều thứ mà chúng con không nên, và không được làm. Nhưng chúng con vẫn còn nhỏ lắm thầy cô ạ. Con ước gì thời gian dừng lại, để cô có đủ thời gian giảng giải cho chúng con sự khác nhau những cụm từ tiếng Việt.
    Và còn nhiều việc khác nữa, hậu quả là chúng con thường bị hạ một bậc hạnh kiểm, và dĩ nhiên những tiết học sau đó, tình cảm thầy trò không còn bình thường nữa. Chúng con luôn có mặc cảm làm cho thầy cô giận lớp, rồi trút hết tội lỗi lên đầu chúng con, và tệ hại hơn nữa khi hạnh kiểm của chúng con bị hạ xuống.
     Ba mẹ con nói rằng ngoài xã hội, chỉ khi nào phạm tội nghiêm trọng lắm thì tòa án mới hạ hạnh kiểm như vậy, thế mà trong lớp, chúng con bị đánh giá hạnh kiểm xấu quá dễ dàng. Con ước gì thời gian dừng lại, để thầy cô có đủ thời gian dạy những điều hay lẽ phải như cha mẹ chúng con vậy, vì chúng con vẫn còn quá nhỏ.

HS

Không có nhận xét nào:

Bài đăng cũ